Sống chung với khác biệt
Có rất nhiều điều để suy nghĩ về sự kiện người khuyết tật trình diễn thời trang. Ý tưởng trình diễn thời trang tại Hội An mà các người mẫu có một số là những người khuyết tật xem ra khá kỳ dị trong mắt người bình thường. Tuy nhiên, nhà tổ chức đã làm được điều kỳ diệu khi tạo ra cái nhìn hết sức bình thường đối với sự khác biệt trong mắt người xem.
Hôm đó vẫn có vài người mẫu xinh đẹp, đúng chuẩn bước trên sàn "catwalk" khoe dáng đi và số đo. Bên cạnh đó là những gương mặt, những ánh mắt đầy tự tin của những người khuyết tật. Một cô gái có chiều cao khoảng 1m nói: "Số phận của tôi là như vậy. Tôi chỉ thấy bất tiện chứ không bất hạnh...".
Một cô khác nói: "Lần đầu tiên đem chính sự khiếm khuyết của cơ thể ra trình diễn, em thấy hoảng sợ. Nhưng trước cái nhìn yêu thương của khán giả, em lại thấy mình đã hoàn thiện". Câu nói đó như xuyên qua trái tim những người có mặt.
Những người ngồi trên xe lăn ấy đã can đảm mặc những chiếc áo thời trang của một nhà thiết kế danh tiếng để thuyết phục xã hội hãy tôn trọng sự khác thường và khác biệt về nhân dạng, tư tưởng, hành động trong xã hội.
Đôi khi trên đường phố, chúng ta bắt gặp những người tạm gọi là "khuyết tật" về cơ thể, có nghĩa là họ không giống với những quan điểm về cái đẹp chúng ta đã thấm nhuần suốt quá trình trưởng thành. Chúng ta lập tức có phản ứng hoặc thương cảm, hoặc chế giễu, chê bai, bởi vì chúng ta luôn đưa ra các chuẩn mực, và tin rằng chuẩn mực đó là đúng tuyệt đối. Điều đó trong một phần cuộc sống đôi khi chúng ta gây tổn thương cho những người khác.
Những nguyên tắc sơ đẳng về văn hóa khởi đi từ sách giáo khoa tiểu học đã trở thành khung trời nhỏ hẹp bó cứng sự tiếp nhận văn hóa ở từng người, tùy vị trí xã hội hoặc trình độ văn hóa.
Xã hội đang biến đổi nhanh, chưa kể điều kiện phát triển cho chúng ta giao lưu văn hóa rất rộng nhờ internet. Những vấn đề trước nay tưởng là "không thể” đang dần thành "có thể”, đó là vấn đề đồng tính. Chúng ta đang giữ cái nhìn về một sự khiếm khuyết tính cách, tình cảm, nhưng cuộc sống luôn cho nhiều đáp số.
Nếu chỉ có một cách lý giải cuộc sống thì đó là sự áp đặt, không thể giúp xã hội tiến bộ. Quốc hội đã từng đặt lên bàn nghị sự vấn đề kết hôn của người đồng tính, chấp nhận hiện tượng của tự nhiên mà ngàn đời nay ông bà và phong tục không bao giờ chấp nhận.
Nhưng điều cần thiết ở đây chính là phương pháp tư duy và sống chung với sự khác biệt. Ở Mỹ, người thể hiện sự giúp đỡ quá tận tình với người khuyết tật có thể bị kiện vì tội phân biệt đối xử, vì thái độ thương cảm là xúc phạm đến người có khiếm khuyết cơ thể.
Xã hội đã cố gắng để giảm thiểu sự bất tiện về sinh hoạt cho người khuyết tật, đó là nhận thức của xã hội về sự bất tiện chứ không bất hạnh, rất giống với suy nghĩ của cô gái khuyết tật quyết vượt qua mặc cảm khác biệt để tham gia trình diễn thời trang, sự kiện được tổ chức để khán giả thưởng thức cái đẹp với những số đo đã được mặc định về cơ thể người phụ nữ.
Để có đủ sức mạnh nội tại sống chung với khác biệt, biết chấp nhận những cái khác lạ, phân tích đúng sai để quyết định thái độ ứng xử, tiếp nhận hay chối bỏ là một nền tảng giáo dục về phương pháp tư duy đúng. Khi có phương pháp tư duy luôn dựa trên tính logic của cuộc sống, mỗi người sẽ dễ dàng chung sống với sự khác biệt, từ quan điểm đến văn hóa, lối sống, sẽ dễ dàng chấp nhận cạnh tranh, so sánh và lựa chọn những điều tốt nhất cho mình, đó chính là động lực để xã hội phát triển.
Ý kiến của bạn